Đề bài: Em hãy bình luận câu tục ngữ: “Tấc đất tấc vàng”.
Bài làm
Không ở đâu trên thế giới, văn hóa văn học dân gian lại đa dạng và phong phú như ở đất nước Việt Nam. Qua mỗi câu tục ngữ, ca dao, ông cha ta lại đặt trong nó một bài học quý giá mà hàng trăm năm nay nó vẫn nguyên giá trị. Câu tục ngữ “Tấc đất tấc vàng” của ông cha ta từ ngàn xưa, nay càng ngẫm ta càng thấy đúng.
Với một quốc gia đi lên từ nền “văn minh lúa nước” với sản xuất nông nghiệp là chính như nước ta, đất đai được coi là là tài sản quý giá nhất của người nông dân. Theo nguyên lí của các đơn vị đo lường, một tấc tương đương với 10cm. Đất là một trong những tài nguyên cơ bản của Trái đất. Đất cung cấp cho loài người không gian cư trú, không gian lao động sản xuất và là nguồn chứa các loại dinh dưỡng giúp nuôi sống cây cỏ, muôn loài. Vàng là một loại nguyên tố hóa học hiếm, thể rắn, có màu ánh vàng, giá trị rất cao. Vậy, nếu hiểu theo nghĩa đen, đất được ví như vàng, 1 tấc đất tương đương với 1 tấc vàng. Tuy câu tục ngữ dùng biện pháp phóng đại, bởi trong thực tế, giá trị 10cm đất không thể bằng 10cm vàng nhưng nó mang ẩn ý rằng, đất là thứ tài nguyên vô cùng quý giá.
Giá trị của đất trước hết nằm ở việc nó là loại tài nguyên hữu hạn, trong khi đó con người không có khả năng tạo ra đất. Mặt khác, con người không thể sống trên bầu trời như loài chim hay dưới đáy biển như cá, cũng không thể lơ lửng trên không gian hay tới các hành tinh khác ngoài Trái Đất. Do đó, đất là không gian cư trú và sản xuất duy nhất, tạo ra nguồn cung cấp lương thực thực phẩm cho con người. Đất đai là tư liệu chính của sản xuất nông nghiệp Việt Nam.
Người Việt Nam từ xưa tới nay luôn tự hào có “rừng vàng, biển bạc, đất phì nhiêu”. Gần 4000 năm lịch sử, trên mảnh đất hình chữ “S” lúa trổ bông vàng, củ khoai, củ sắn, rau xanh… cũng từ đất mà ra. Và cũng tại mảnh đất ấy, ông cha ta đã bỏ lại một phần cơ thể, bỏ lại tuổi xuân, tình yêu để cuối cùng giữ lấy đất đai mà tổ tiên ta khi xưa để lại. Biết bao chiến sĩ bộ đội anh hùng ngã xuống để đất nước Việt Nam vực dậy và xanh tươi nhường này! Đất không chỉ là một tài nguyên mà còn mang trong nó sự linh thiêng. Tổ tiên, ông cha ta “nằm” trong đất. Khi già và chết đi, ta còn nơi nào để trở về ngoài Đất Mẹ vĩ đại kia? Vì vậy, con người phải biết tôn trọng và trân trọng đất.

Đất đai quý giá. Nhưng để đất phát huy giá trị của nó cần hơn những đôi tay lao động sáng tạo của con người. Chỉ khi nào con người biết chăm bón, vun xới, dẫn nước… lúc đó đất mới thật sự là “tấc vàng”.
Tuy nhiên thực trạng bỏ ruộng, bỏ đất hoang, đồi trọc… như ngày nay không chỉ khiến cho nguồn tài nguyên đất bị lãng phí mà còn cho thấy sự vô trách nhiệm của con người. Vai trò của Nhà nước trong quản lí và sử dụng tài nguyên đất rất quan trọng. Suốt những năm tháng chiến tranh, đa phần đất đai bị tàn phá nặng nề, nhiễm nhiều chất độc và các chất kim loại nặng. Cùng với đó, ngày nay, rừng đầu nguồn bị chặt phá bừa bãi khiến đất bị xói mòn, bạc màu nghiêm trọng. Tuy rằng chính sách khai hoang, lấn biển; giao đất giao rừng… của Nhà nước phần nào giúp đất đai phục hồi trở lại. Song, nhìn chung nước ta vẫn chưa phát huy được tối đa giá trị mà đất mang lại. Vì vậy, đòi hỏi cơ quan chức năng cần có những giải pháp khuyến khích phát triển đất hơn nữa để người nông dân có thể tận thu giá trị của nguồn tài nguyên quý giá này.
Câu tục ngữ “Tấc đất tấc vàng” vẫn sẽ mãi còn nguyên giá trị của nó. Đất có thể không phải là vàng, nhưng nó có khả năng tạo ra rất nhiều của cải vật chất. Chỉ có điều, ta có biết cách làm hay không mà thôi.
Hoài Lê