Đề bài: Cảm nghĩ của em khi bước chân vào trường THPT.
Bài làm
Cảm nghĩ của em khi bước vào trường thpt – Mới ngày nào còn bẽn lẽn dưới chân mẹ trong ngày đầu tiên đi học, vậy mà giờ đây em đã trở thành cô học sinh cuối cấp chuẩn bị tham gia kì thi đại học quan trọng nhất trong cuộc đời học sinh. Nhìn lại quãng đời học sinh đẹp đẽ và trong trẻo, cảm xúc về lần đầu tiên khi bước chân vào ngôi trường cấp ba – trường Trung học Phổ thông Phan Đình Giót, vẫn là kí ức sâu đậm nhất.
Ai cũng có lúc trải qua cảm giác có tên là “lần đầu tiên” trong đời. Đó là bước chân chập chững đầu tiên của một em bé, đó là tiếng gọi “mẹ” đầu tiên, là ngày đầu tiên cắp sách tới trường, lần đầu được điểm 10, lần đầu thích một bạn trong lớp hay lần đầu sinh con, lần đầu kiếm được tiền bằng sức lao động chân chính… Mỗi lần đầu tiên ấy sẽ mang đến những cảm xúc khác nhau trong lòng mỗi con người, nhưng nó có chung một yếu tố đó là luôn in sâu trong kí ức con người. Với em, lần đầu bước chân vào trường Trung học Phổ thông Phan Đình Giót trong tâm trạng hồi hộp, háo hức, mong chờ là thời khắc không thể nào quên.
Nhớ lại ngày đó, ba là người đã đưa em tới trường mới. Nhà em ở khu tỉnh lẻ, vì thế trường cấp ba ở xa nhà cả chục cây số. Bạn bè em một phần do không có điều kiện nên học xong cấp 2 thì bỏ học, ở nhà phụ giúp gia đình hoặc lấy chồng. Một số bạn khác không đủ năng lực nên đi học trường dân lập. Vậy là ngày đầu tiên nhập học chỉ có ba dẫn em đi trên con đường dài xa lạ. Một sáng trời thu nắng đẹp và mát mẻ, em khoác chiếc ba lô cùng bố chèo lên chiếc xe máy cũ đến trường. Đường vắng, ba đi nhanh, gió trời ào ào xô mái tóc buộc túm của em lất phất trong gió. Tấm lưng rộng của ba chẳng thể nào che hết gió trời nhưng nó giúp em vững lòng hơn, vơi bớt nỗi lo sợ về không gian mới rộng lớn và lạ lẫm.
Cảm nghĩ của em khi bước vào trường thpt
Em tưởng tượng rất nhiều về ngôi trường mới. Em đã từng có dịp đi qua ngôi trường này trong lần đi thi Đọc hay viết đẹp cấp huyện. Đó là ngôi trường lớn có cánh cổng to rộng và sơn vàng. Em tự hỏi bên trong trường như thế nào? Có nhiều dãy nhà học không? Các bạn ở đây có học giỏi không? Ở đây giáo viến có nghiêm khắc không? Trường có nhiều hoa hay cây cảnh không? Sân thể dục có đẹp như mấy trường trên tivi hay chiếu không? Rồi đây toàn người xa lạ em có hòa nhập tốt không? Cả ngàn câu hỏi quanh quẩn trong đầu em. Tim em đập nhanh, hơi thở gấp hơn. Em vừa lo lắng vừa thấy háo hức vô cùng.
Thế rồi dòng chữ đỏ thắm dưới nắng vàng hiện ra xa xa trên vai bố. Có lẽ còn sớm nên mới có lác đác học sinh đến trường. Em nghển cổ lên nhìn. Đúng cánh cổng này đây. Cánh cổng trường em sẽ gắn bó nhiều năm sau đó. Cánh cổng của tri thức mới và các mối quan hệ mới hứa hẹn quãng thời gian sôi động nhưng không kém phần áp lực.
Em và ba xuống xe. Ba nhẹ nhàng bảo: “Vào đi con. Con phải tự bước vào. Tự đến mà xem trường mới đi rồi vào lớp mới mà điểm danh với cô giáo chủ nhiệm. Ba chờ ở đây thôi…”. Em đưa tay lên vẫy vẫy chào ba. Em bước từng bước trên hàng gạch vuông đỏ mới. Em đảo mắt nhìn một vòng quanh trường. Bên trái là hai tòa nhà mới xây lại còn rõ mùi vữa. Chính giữa là tòa nhà cũ cổ kính rêu phong. Bên trái xa kia là sân thể dục rồi. Em chưa thấy ngôi trường nào khang trang mà nhất là nhiều cây xanh đến thế. Con ngay bên tay phải em là văn phòng giáo viên và phòng hiệu trưởng. Cây nào cũng là cổ thụ cả, rợp bóng khắp sân trường.
Bước tới trước lớp học mang tên 10A3, em ghé nhìn vào bên trong. Bàn học gỗ mới tinh và sáng bóng. Bàn ghế xếp ngay ngắn thành ba dãy riêng biệt. Phía trên bục giảng chiếc bảng xanh to, in đậm nét phấn một dòng chữ lớn: “Chào mừng tân học sinh lớp 10A3”. Trên đầu lớp là tấm ảnh Bác Hồ vĩ đại và bảng hiệu đỏ “Có chí thì nên. Có nền thì vững.”. Cả lớp học rộng chỉ có vài bạn học sinh là mới đến ngồi sẵn trong đó. Bạn nữ có mái tóc dài buông xõa ngồi góc trong lớp nhìn em với ánh mắt biết cười. Em cũng cười lại một cái thật tươi. Em tự tin bước vào bằng tất cả sự dũng cảm và niềm hân hoan. Cô bé đó sẽ là người bạn đầu tiên khi em bắt đầu học tại ngôi trường này. Chắc chắn là như vậy!
Em đã có biết bao hứa hẹn khi bước chân vào ngôi trường mới này. Ngôi trường Trung học Phổ thông Phan Đình Giót là ngôi nhà chung tuyệt vời. Quãng thời gian học tập và rèn luyện ở nơi đây đã giúp em tiến bộ và trưởng thành hơn rất nhiều. Em rất tự hào về ngôi trường. Em tự hứa với bản thân sẽ ôn luyện thật tốt để đạt điểm cao trong kì thi đại học sắp tới. Dù mai sau đi đâu về đâu, em vẫn sẽ luôn biết ơn và nhớ mãi nơi này.
Hoài Lê