Đề bài: Cảm nghĩ của em về dòng sông quê hương.
Bài làm
Cảm nghĩ về dòng sông quê hương – Quê hương là tất cả những gì thân thương và nghĩa tình nhất. Ai đó sẽ yêu quê hương mình với những cánh đồng, triền đê, cánh rừng, núi đồi, biển nước… Còn với em, em chọn con sông quê hương để yêu thương.
Quê em thuộc khu vực đồng bằng Bắc Bộ, nhiều sông ngòi, ao hồ, kênh, rạch… Trong số đó, con sông chạy dọc đường làng là dài rộng nhất. Con sông ấy quê em gọi là sông Thia. Sông Thia là nhánh con của sông Hồng, nó mang trong mình biết bao phù sa màu mỡ và trở thành nguồn cung nước chính cho thủy lợi địa phương. Con sông là nguồn sống của bao người nông dân. Nó gắn bó mật thiết và sâu sắc với con người biết bao thế kỉ nay. Khác với những sông khác, con sông Thia đặc biệt ở chỗ nó không uốn lượn quanh co mà chạy dọc từ đầu tới cuối xã, ngay phía sau những dãy nhà, nằm tại vị trí giữa khu nhà dân và cánh đồng lúa vì thế rất tiện lợi cho nghề nông của người dân. Sông Thia cung cấp cá, nước, phù sa và nhiều kế sinh nhai khác nữa cho con người. Sông Thia cùng với nhiều son sông nhỏ khác không chỉ là nguồn lợi giàu giá trị kinh tế mà còn là nơi gửi gắm tình cảm của con người quê hương em.
Những dòng sông quê em cũng mang sắc thái như con người. Mùa xuân nước rì rầm chảy như lời thì thầm, mùa hạ nước lên vẩn đục gồng mình trong mưa bão, thu sang nước sông lặng tờ soi bóng trời xanh và khi đông về nước sông cạn đặc, lắng đọng cả ngàn giọt phù sa.
Tuổi thơ em bên dòng sông quê hương thật đẹp. Con sông quê hương tắm mát tâm hồn em, cho em sức sống như dòng sữa ngọt ngào của mẹ. Dưới dòng sông quê hương, em cùng bạn bè tập bơi, tắm mát. Ngày hè nóng, được chạm tay quờ trên dòng nước mát là bao nóng nực, bực dọc trong lòng xua tan hết thảy. Có những chiều em theo mẹ ra sông rũ rau; khi đi làm về cũng ra nơi này gột đất, rửa tay; có những ngày ông nội đưa em ra bờ sông đánh đó tôm, đó tép… đều vô cùng quen thuộc không chỉ với em mà với nhiều đứa trẻ khác trong làng. Em lớn lên trong lời ru về ngòi Thia, sông Đáy của người mẹ. Tiếng thì thầm của bà nội về cái ngày xửa ngày xưa có dòng sông biết ban cho con người cá vàng, cá bạc… Đến trường, cô giáo dạy em vẽ dòng sông quê hương uốn lượn, xanh biếc. Cô giáo còn dạy vẽ hình đất nước Việt Nam như dải sông dài uốn theo đường hình chữ “S”.
Cảm nghĩ về dòng sông quê hương
Trước kia nhà em cũng nuôi trâu. Con trâu với người nông dân là bạn, là “đầu cơ nghiệp”. Những trưa hè chăn trâu, em thả dây cho nó đầm mình xuống dòng nước mát. Trâu cũng có tình cảm vô hình với con sông quê hương. Trong lòng dòng nước mát, chú trâu cũng thư thái như cả thế giới chỉ có duy nhất mình nó, không vướng bận.
Cũng trên con sông quê hương, mỗi dịp lễ hội, nó là nơi tổ chức các trò chơi dân gian. Trong đó, em thích nhất là trò đi cầu kiều. Dòng sông là niềm vui của thiếu nhi.
Ngày nay, con sông quê hương dưới tác động của con người không còn thanh sạch và mát lành như trước nữa. Sông vẩn đục vì nước thải sinh hoạt. Sông cô liêu vì thiếu chất phù sa. Sông bị nhiều nhà dân lấp đất, lấn bờ nên hẹp đi rất nhiều. Lòng sông nhiều lần nạo vét nên chỗ nông chỗ sâu. Người dân cũng không còn thói quen tắm hay chơi trò chơi trên sông nữa vì bẩn và nguy hiểm.
Có những lúc em ngồi nghĩ về ngày xưa mà luyến tiếc một con sông quê hương đã từng là cuộc sống. Hồi tưởng về những ngày xưa ấy, em vừa thấy hạnh phúc lạ thường vừa thấy xót xa quá. Em chợt nghĩ tới hình ảnh con sông trong bài thơ “Nhớ con sông quê hương” của Tế Hanh, con sông mà em khao khát được tận hưởng:
“Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng”
Hoài Lê